“Mẹ ơi đoái thương xem nước Việt nam!
Trời u ám bất công bạo tàn
Mẹ hãy giơ tay ban phúc bình an
Cho Việt nam qua khúc nguy nan”
Lời
thánh ca quen thuộc từ thế kỷ trước
Tưởng
rằng đến nay lịch sử đã sang trang
Trật tự
toàn cầu, hết xâm lược, thực dân
Thế
giới thái bình, Việt nam độc lập – tự do – hạnh phúc
Nào ngờ
đâu Dân tộc chúng con vẫn còn tủi nhục
Những
tiêu chí đẹp kia mới chỉ có trên giấy mực mà thôi.
Bạn
thành thù – Thù thành bạn
Thế sự
nực cười ra nước mắt Chúa ôi!
Tàu vốn
quen trở thành “tàu lạ”
Trong biển
trời đêm đâm chìm thuyền cá Việt nam
Lòng gian
tham, tàn ác, đảo điên
Vẫn
phải củng cố “lòng tin – hữu nghị”!
Không ngờ
lịch sử mấy ngàn năm vẫn lặp lại thế
Xưa nước
Việt mất Lưỡng Quảng, Vân Nam
Nay Mục
Nam Quan. Thác Bản Dốc chẳng còn
Biển
đảo thân yêu, ngư dân xám mặt
Nam quốc
sơn hà, sách Trời đã định
Xin Chúa
thương cứu Tổ Quốc chúng con
Cho
Việt nam được hưởng bình yên
Nhà cầm
quyền một lòng vì Dân, vì Nước
Tạ ơn
Chúa! Xin nhận lời con nguyện ước
Để trọn
niềm tự hào hai tiếng VỆT NAM.
Hà
Hải
HP09.2009
( Hihi... Blog của bạn cũng đẹp đấy - http://vatinam.blogspot.com )
Trả lờiXóa