Đã đến lúc hạ tất cả hành trang, người lữ hành dừng lại. Buông bỏ không phải dễ, nhưng đã đến lúc, sẽ trả lại từng người những món quà mang trên vai, giấu trong tim. Vai sẽ nhẹ hều chống chếnh, tim rỗng không chỉ chứa đựng an vui và yêu thương, nhẹ nhàng tắm dòng sông ân sủng, nhấn chìm trong sự bao bọc của Đại Dương. Ngắm nhìn những người bạn ấu thơ người bước ra, người bước vào đoạn đường cam go đó.
Niềm tin đã không còn, lòng cậy trông cũng không cần nữa, chỉ còn tình yêu không mãnh liệt, không sôi nổi nhưng là tất cả.