Thứ Bảy, 13 tháng 7, 2013

Giao ước




Mẹ

Dừng thời gian con

Chặn ký ức

Chờ đợi

Chuỗi ngày bám vào định hướng

Yêu

Tồn tại hay hư vô?
         MB13/07/13

Tâm tình






Lời kinh con dâng

Đong đầy sương gió

Mím môi khô đuổi tâm trí bay cùng trăng sao,

theo bóng người chiều nao

đứng đó

Tình vào thế

Ai say men,

để ngàn đời vẫn hát khúc tương tư?
                        MB13/07/13

Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2013

Tản mạn


Mấy ngày này, mình đi nhiều, nhìn nhiều, thấy nhiều ở cái xứ sở khác với xứ sở quê mình. Khí hậu ở đây oi bức lắm, nắng, khói xe, tiếng ồn... trên 3 chặng xe bus đêm, mình ra đến biển. Đón cái gió biển mát rượi mà chẳng muốn quay trở lại cái thành phố mình phải quay lại. Thế mới biết mùa Chay là chấp nhận điều không mong muốn, nhưng phải qua nó mình mới trở về nhà Cha mình được. Mình thích cái cảm giác một mình trước biển, chỉ một mình thôi. Cứ mỗi mùa Chay về, bọn mình hay bảo nhau: ráng chờ đợi Phục sinh, và chờ đợi. Chờ đợi đã thành thói quen. Đôi khi quá mệt mỏi, đôi mắt có ríu lại nhưng lại nhanh chóng được đánh thức bằng tiếng thì thầm của nội tâm. 
Sang tuần, mình về nhà rồi, sẽ gặp lại mọi người thân quen cùng nhau hát: Chúa trong lòng con...

Thứ Ba, 22 tháng 1, 2013

Thiếu



Hai mảng màu tương sinh
hòa vào nhau, 
tối đen...
Hai cá thể khuyết
lắp rắp, 
vỡ tan...



Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013

CUỐI ĐÔNG



Bình thường tầm này, mình và con gái sẽ chuẩn bị cho mấy ngày Tết sắp đến: dưa hành, củ cải muối... Nhưng năm nay, có lẽ sẽ là năm chán nhất vì mình sẽ chẳng chuẩn bị gì cả. Không hiểu sao mình không mong năm cũ đi, dù nó chẳng có gì vui, toàn chuyện vớ vẩn. Nhưng đón một năm mới cũng chẳng có gì khả quan hơn. 
Nếu chỉ có một mình, mình sẽ một balo mà đi lòng vòng xem đất Việt nam nó còn đủ độ dài và rộng không? Tuy nhiên sau một kỳ học vất vả, con gái cần nghỉ ngơi lấy sức bước vào kỳ học sau nên đành phải ăn Tết hihi... vậy là ngày mai mình sẽ đi sắm Tết. Có ai muốn đi ch Tết với mình thì cùng đi nhé!

Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

NGÀY ĐẦU NĂM


 Định chẳng post gì, nhưng rẽ qua chỗ anh em, bạn bè, ai cũng hồ hởi cho ngày đầu năm. Thời gian đi rồi, chẳng níu kéo được gì, có chăng chỉ là một tấm lòng biết chạnh lòng mà thôi. Nhìn từng mảnh đời oan nghiệt, cảm những con người dấn thân, và sống một cuộc sống chết dở. Ngày đầu tiên của năm mới xin dâng lên Cha Hắng Sống này con đây, gia đình con đây, xin Cha gìn giữ và Thánh hóa.
Lạnh, dù trong chăn ấm vẫn lạnh, chợt nhớ ra, giờ này bao người xa quê còn chịu cái rét xé người của gió bờ hồ, những anh chị em bị giam cầm bất công đang chịu cái lạnh của tình người. Thoáng về một bóng dáng sân khấu khi các nhân vật đa phần là phản diện. Từng mảnh đời lố nhố đục - trong giữ làm sao đây?